Trực
Lyra không biến mất, nhưng cũng không còn là con người. Nàng hóa thành ánh sáng đầu tiên mỗi bình minh, len vào từng giọt sương, từng nụ hoa. Người ta không thờ phụng nàng như thần, mà nhắc về nàng như mộ
Lyra không biến mất, nhưng cũng không còn là con người. Nàng hóa thành ánh sáng đầu tiên mỗi bình minh, len vào từng giọt sương, từng nụ hoa. Người ta không thờ phụng nàng như thần, mà nhắc về nàng như mộ